Thanh Tịnh (1911-1988), tên thật là Trần Văn Ninh (6 tuổi được đổi là Trần Thanh Tịnh), quê xóm Gia Lạc,ven sông Hương, ngoại ô Huế.
Thuở nhỏ, ông theo học chữ Hán đến năm 11 tuổi, thì theo học chữ Quốc ngữ tại trường tiểu học (trường Đông Ba) và trung học (trường Pellerin của giáo hội Thiên Chúa giáo) ở Huế.
Đỗ bằng Thành chung, năm 1933, ông đi làm ở các sở tư rồi sau đó làm nghề dạy học. Thời gian này, ông bắt đầu viết văn, làm thơ và cộng tác với các báo Phong hóa, Ngày nay, Hà Nội báo, Tiểu thuyết thứ Năm, Thanh Nghị, Tinh Hoa…Sáng tác đầu tay của ông là truyện “Cha làm trâu, con làm ngựa” đăng trên Thần kinh tạp chí (1934).
là một nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến.
Các bút danh khác của ông là: Thinh Không, Pathé (trước 1945), Thanh Thanh, Trinh Thuần (sau 1945).
Phong cách nghệ thuật
- Sáng tác của ông đều toát lên vẻ đẹp đằm thắm, êm dịu, trong trẻo.
- Các tác phẩm tiêu biểu: Quê mẹ (truyện ngắn, 1941), Tôi đi học (truyện ngắn, 1941), Chị và em (truyện ngắn, 1942), Ngậm ngải tìm trầm (truyện ngắn, 1943)
* Giải thưởng Hội Văn nghệ Việt Nam (1951-1952) cho những bài độc tấu xuất sắc.
* Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật (năm 2007).